Khi nghe đến hai chữ hòa hợp, chúng ta thường nghĩ đến cụm từ ”hòa
hợp và hòa giải dân tộc”. Thiết nghĩ đã có quá nhiều mâu thuẫn và tranh
luận về vấn đề này và ở đây sẽ không nói đến nữa vì đúng ra chuyện ”hòa
hợp và hòa giải” sẽ đến một cách tự nhiên một khi đã có dân chủ thực sự
... cho nên để đất nước được dân chủ hóa nhanh chóng ta phải làm sao?
Yếu tố quan trọng là tinh thần hòa hợp giữa những thành phần tranh đấu.
Vì có tinh thần hòa hợp, sẽ dễ dàng làm việc chung với nhau, tạo được
sự liên kết. Chúng ta có một mục đích chung, nhưng mỗi nhóm muốn thực
hiện một cách riêng. Tuy rằng như thế thể hiện sự đa nguyên, song để có
thể tạo nên một lực lượng đáng kể, không thể nào không liên kết với
nhau. Khi liên kết nên lưu ý đừng để xảy ra chuyện khi ngồi lại thì
không thể nào hòa hợp vì dẫu là người tranh đấu cho dân chủ nhưng không
thật sự chấp nhận cách giải quyết theo dân chủ là dung hòa giữa các ý
kiến và chọn phương pháp chọn cách giải quyết vấn đề bằng lá phiếu hay
biểu quyết. Kết quả trong những trường hợp thường là giải tán với ý nghĩ
nếu anh không theo cách của tôi thì tôi thoái lui. Với ý nghĩ như vậy,
chỉ có làm một ốc đảo riêng mình, tự tạo lực lượng. Nhưng để tạo được
lực lượng lớn đủ, cần rất nhiều thời gian mà có thể chẳng bao giờ thành
công.
Hoặc có khi chẳng thể liên kết được với lý do ”bác ấy cũng
bị nhiều người không thích”. Ai cũng vậy, không hoàn hảo đến mức được
tất cả mọi người thích. Nên không thể lấy lý do như vậy mà không thể hợp
tác. Obama cũng không chiếm được 100% phiếu bầu.
Sự hòa hợp
không phải là mọi người thương yêu nhau, đối đãi với nhau tốt ...mà hòa
hợp theo một cách làm việc dân chủ, tôn trọng sự khác biệt và bình đẳng,
cùng tìm ra một phương án cho mục tiêu chung để mỗi một bước đi tạo
được áp lực, vững vàng và hiệu quả hơn.
Đối với nhà cầm quyền, và
bên tranh đấu cho dân chủ, giống như một cuộc chạy đua tiếp sức không
giới hạn người tham gia hay buộc hai bên phải có số người tham gia bằng
nhau. Bên nào đông hơn thì bên đó sẽ thắng. Chỉ cần bạn tham gia. Trong
số hơn 90 triệu dân, chỉ 5% là đảng viên. Số lượng là yếu tố dân chủ hóa
thành công mà chúng ta vốn đã đông. Đừng vội lo lắng khi số lượng lớn
vẫn bị đàn áp. Dân là sóng, nhà cầm quyền là đá. Đá dù có nặng cũng
không cuốn được sóng. Một viên đá ném xuống, nước sẽ tản ra, nhưng khi
tụ lại đủ nhiều sẽ bào mòn được đá. Thêm vào có thế giới đang nhìn họ,
khiến họ phải dè chừng.
Hãy bắt đầu bằng cách quan tâm, rồi đến
cẩn thận hưởng ứng. Và quan trọng là với tinh thần hòa hợp, đừng khinh
chê một nhóm/hội/đảng nào cả. Nhưng bạn vẫn có thể cảm tình một nhóm nào
đó hơn. Sự khinh chê sẽ tạo sự mích lòng để khó có sự cộng tác.
Cá nhân chúng tôi không khinh chê ai/nhóm nào cả, nếu ai cũng giống
chúng tôi cả thì thật sự sẽ có sự cạnh tranh rẩt lớn. Bởi vì mỗi người,
mỗi nhóm mỗi khác thì chúng ta mới có được sự lựa chọn phù hợp cho mình.
Dân chủ là đáp ứng tất cả mọi khác biệt. Tinh thần hòa hợp chính là
tinh thần dân chủ, vì trong sự hiện diện chung tìm ra cách đáp ứng tất
cả. Nhà cầm quyền độc tài là không thể hòa hợp được với dân tộc, nên
phải dùng bạo lực để đàn áp, ép buộc người dân phải nghe theo. Độc tài
thì ngược lại với dân chủ.
Tinh thần hòa hợp chính là tinh thần
dân chủ. Người tranh đấu cho dân chủ, nếu không có tinh thần hòa hợp thì
chưa thực sự đúng nghĩa là nhà tranh đấu dân chủ và như vậy là vĩnh
viễn làm ”bên thua cuộc”.
LeViet Kynhi
01.10.2015
#bcLH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét